03/03/2016
3325
Bài Giáo Lý 6 về Lòng Thương Xót

"Thiên Chúa không bao giờ ruồng bỏ chúng ta, chúng ta là dân của Ngài, người nam nào gian ác nhất, người nữ nào xấu xa nhất, dân tộc nào dữ tợn cũng đều là con cái của Ngài. Thiên Chúa như thế đó: Ngài không bao giờ, không bao giờ ruồng bỏ chúng ta!" 
 
Xin chào Anh Chị Em thân mến!
Nói về lòng thương xót thần linh, chúng ta vẫn thường gợi lên hình ảnh của một người cha trong gia đình yêu thương con cái mình, giúp đỡ chúng, chăm sóc cho chúng, tha thứ cho chúng. Với tư cách là cha, ông giáo dục chúng và sửa bảo chúng khi chúng lầm lỗi, giúp cho chúng lớn lên một cách tốt lành.
Bởi thế Thiên Chúa đã được trình bày ngay ở đoạn đầu tiên trong Sách Tiên Tri Isaia, là đoạn mà một người Cha cảm thương nhưng cũng quan tâm và nghiêm khắc tố giác dân Israel bất trung và đồi bại để nhờ đó đưa họ về với con đường chân chính. Đoạn này được bắt đầu như thế này:
"Trời hãy nghe đây, đất lắng tai nào, vì Chúa phán :
'Ta đã nuôi nấng đàn con, cho chúng nên khôn lớn,
nhưng chúng đã phản nghịch cùng Ta.
Con bò còn biết chủ, con lừa còn biết cái máng cỏ nhà chủ nó.
Nhưng Ít-ra-en thì không biết, dân Ta chẳng hiểu gì'" (1:2-3).
 
Qua vị tiên tri này, Thiên Chúa nói với thành phần dân này về nỗi cay đắng của một người cha cảm thấy buồn bực. Ngài đã làm cho con cái của mình trưởng thành, và giờ đây họ quay ra phản loạn chống lại Ngài. Thậm chí con vật còn trung thành với chủ của chúng và nhận ra bàn tay nuôi dưỡng chúng; đằng này, thành phần dân ấy lại không còn nhận biết Thiên Chúa, họ không chịu hiểu biết. Cho dù bị thương tích, Thiên Chúa vẫn để tình yêu lên tiếng nói, và Ngài kêu gọi lương tâm của những đứa con đồi bại này để chúng có thể ăn năn thống hối và để cho họ lại được yêu thương. Đó là những gì Thiên Chúa làm! Ngài đến với chúng ta để chúng ta để cho mình được Ngài là Thiên Chúa của chúng ta yêu thương.
 
Mối liên hệ cha con, được các vị tiên tri thường nhắc đến khi nói về mối liên hệ giao ước giữa Thiên Chúa và dân Ngài, đã bị hư hoại. Sứ vụ giáo dục của những người làm cha làm mẹ có liên hệ với việc làm cho họ gia tăng tự do, làm cho họ trở thành hữu trách, có thể làm các việc lành cho chính bản thân mình cũng như cho người khác. Trái lại, vì tội lỗi, tự do lại trở thành một thứ đòi quyền tự động và kiêu hãnh dẫn đến chỗ chống cưỡng cũng như đến nỗi ảo tưởng tự mãn.
 
Thế nên hãy coi Thiên Chúa cảnh tỉnh dân của Ngài ra sao: "Các ngươi đã lầm đường lạc lối". Ngài nói một cách mến thương và cay đắng rằng dân "Ta" ơi, - Thiên Chúa không bao giờ ruồng bỏ chúng ta, chúng ta là dân của Ngài, người nam nào gian ác nhất, người nữ nào xấu xa nhất, dân tộc nào dữ tợn cũng đều là con cái của Ngài. Thiên Chúa như thế đó: Ngài không bao giờ, không bao giờ ruồng bỏ chúng ta! Ngài luôn nói rằng: "Hỡi con, hãy đến". Đó là tình yêu của Cha chúng ta; đó là lòng thương xót của Thiên Chúa. Nó cống hiến cho chúng ta niềm hy vọng có được một Người Cha như thế; nó cống hiến cho chúng ta niềm tin tưởng. Tính chất thuộc về này cần phải được sống bằng niềm tin tưởng cũng như bằng việc tuân phục, với ý thức rằng tất cả mọi sự đều là hồng ân và xuất phát từ tình yêu của Cha. Thay vì theo đuổi những gì là hư không, là ngu xuẩn và là ngẫu tượng.
 
Bởi vậy mà vị tiên tri mới trực tiếp hướng về thành phần dân này bằng những lời lẽ nghiêm khắc để giúp cho họ hiểu được tính chất trầm trọng của những lỗi
114.864864865135.135135135250